Truyện Nắm Tay Người Kéo Người Đi, đây là bộ xuyên không hay nhất mình từng đọc, không quá YY phi lý như một lô sát thủ trượt vỏ chuối chết toi => vượt qua thời không, cũng không quá triết lý nặng nề đến hại não như Họa Quốc. Mọi thứ đều vừa đủ, đủ để khi mình vừa bật cười, lại ngay lập tức nhận ra đấy không phải lời nói chơi của kẻ ngốc.
Nữ chính là một nàng công chúa ngốc. Ngốc theo nghĩa đen ấy. Xuyên qua từ lúc mới sinh nên nàng sớm thích ứng được với cuộc sống cổ đại, cứ tùy tiện giả ngu mà sống qua ngày. Trong thời đại giả tưởng ấy, cuộc sống của nàng thoạt trông có vẻ yên bình: nàng có phụ hoàng, có hoàng tỷ yêu thương, mẹ ruột là hoàng hậu, họ ngoại là Vũ Văn thế gia vinh hiển, biểu ca Vũ Văn Duệ một tay che trời, còn gì đắc ý hơn?
Nắm tay người kéo người đi
Thế nhưng, như mình đã nói từ đầu, đây không phải là một câu chuyện YY hời hợt.
Thật ra, ta biết bí mật trong cung này.
Bao gồm của nàng, hắn, còn có bọn họ.
Truyện ngôn tình trung quốc với nhiều tình tiết khiến con người ta bức xúc, Phụ hoàng nàng không sinh được con trai, buộc lòng phải lập Tứ công chúa Kha Tử – hoàng tỷ song sinh của nàng – làm người kế nhiệm, lại gả Kha Tử cho Vũ Văn Duệ, mượn thế lực dòng họ Vũ Văn trấn an đất nước. Nhưng con người Vũ Văn Duệ âm hiểm khó lường, quyết đoán vô tình… Một Vũ Văn Duệ như vậy liệu có để cho kẻ khác xếp đặt vận mệnh của mình?
Và công chúa Kha Tử cố chấp ôm mối tình si với Thất biểu ca Vũ Văn Tu, có thể nào hi sinh vì đất nước, chấp nhận cuộc hôn nhân cùng Đại biểu ca Vũ Văn Duệ?
Có phải mỗi người trọng sinh làm lại cuộc đời, đều để đền bù những tổn thương từ kiếp trước? Kiếp trước bị em gái quý hóa cướp mất vị hôn phu, nàng chết trong uất ức. Nên kiếp này mới gặp được hoàng tỷ thật lòng yêu thương, gặp được người trong mắt chỉ chứa một mình nàng, bất cứ lúc nào cũng đều kiên định.
Hắn trước mặt người khác luôn có lễ nhã nhặn, trong mắt lại mang theo xa cách trong trẻo nhưng lạnh lùng. Lúc bị hạ xuân dược cùng nữ tử khác, hắn lại có thể tàn nhẫn nói với nữ tử kia rằng: “Nàng chết, liên quan gì đến ta?”
“Thổ phỉ! Ngươi là đồ thổ phỉ!” Liêu Tuyển nói: “Tử kim hoàn là thánh hoàn giải độc! Ta luyện năm năm mới có một viên!”
“Đưa cho ta.”
“Bây giờ trên đời cũng chỉ có một viên!”
“Đưa cho ta.”
“Nó có thể giải trăm độc!”
“Đưa cho ta.”
“Ngươi nếu trúng trăm xà thảo kịch độc linh tinh ta lập tức cho ngươi, nhưng bây giờ ngươi muốn để giải xuân dược? Không cho, ta tuyệt đối không cho.”
“Ta cũng dùng để giải độc.”
“Ngươi giải độc gì? Bên cạnh ngươi có sẵn thuốc giải, vì sao ta lại phải lãng phí tử kim hoàn của ta!”
Liêu Tuyển thà chết chứ không chịu khuất phục, tròng mắt mang ái muội nói: “Hơn nữa tử kim hoàn chỉ có một viên, nếu ngươi ăn, người bên cạnh ngươi phải chết không thể nghi ngờ. Dù sao ta thấy bộ dáng cô nương này không sai, đối với ngươi cũng là tình căn sâu đậm, ngươi đừng do dự, đẹp cả đôi đường không phải tốt lắm sao?”
Bạch Kiếm Phi cũng nói: “Dục Văn, ta biết như vậy rất miễn cưỡng huynh, nhưng Liêu thần y nói độc này một canh giờ không giải thì phải chết không thể nghi ngờ… Dục Văn, mong huynh cứu muội muội ta đi!”
Ánh mắt Bạch Sắc lóe lên, cảm thấy thẹn không chịu nổi nhưng cũng ẩn ẩn có tia chờ mong.
Vũ Văn Duệ không nói lời nào, chỉ thản nhiên liếc qua bọn họ một cái, sau đó gợi lên môi mỏng khẽ cười một tiếng, trong trẻo nhưng lạnh lùng chậm rãi nói: “Nàng chết, thì liên quan gì đến ta?”
Hay cho câu “Bạc tình chớ trách người hoa tâm, chỉ trách chúng ta giữ không nỗi tâm của mình.”
Nữ chính là người chậm nóng, tưởng như vô tâm vô phế, tưởng như không gì có thể cảm động được nàng nữa. Nhưng Vũ Văn Duệ thâm tàng bất lộ – Vũ Văn Duệ, luôn thích chỉnh ta chọc ta cay nghiệt với ta – Vũ Văn Duệ, luôn kiên định duy trì ý kiến – Vũ Văn Duệ, bất cứ lúc nào ta cần hắn hắn đều xuất hiện – Vũ Văn Duệ, dùng hành động để nói cho ta biết, hắn là của ta – Vũ Văn Duệ. Một Vũ Văn Duệ như vậy, ta còn lí do gì để đẩy hắn ra xa?
Truyện Năm Tay Người Kéo Người Đi kì thực, lúc đọc đến khúc hoàng tỷ được chỉ hôn cùng Vũ Văn Duệ, mình cũng sợ. Sợ câu chuyện sẽ diễn ra theo tình tiết máu chó không hồi kết của những câu chuyện ngược tâm, thân bất do kỷ, cưới tỷ tỷ của nàng nhưng vẫn mãi yêu nàng, blablo…
Nhưng, quả nhiên là Vũ Văn Duệ. Chỉ Vũ Văn Duệ mới có cái bản lĩnh một tay che trời ấy! An Kha Lam nàng không chọn nhầm người.
Kì thật Mạnh Thiểu Giác cũng thật đáng thương, hắn cũng từng có duyên gặp A Lam khi còn nhỏ, chỉ tiếc vận mệnh trêu đùa, khiến hắn cửa nát nhà tan.. May mà hắn vẫn còn Oánh Lộ – thân muội muội của mình. Nhưng Vũ Văn Duệ, hắn lại chẳng còn gì cả, mọi thứ mà hắn có, xuất thân hiển hách, quyền khuynh triều chính… cũng không xóa được vết nhơ trong lòng hắn.
Hoàng cung che giấu bí mật của hắn, nàng, còn có bọn họ. Một ngũ công chúa cao quý nhưng lại bị khờ, một Vũ Văn Tu sau khi khỏi bệnh liền đổi tính, một Vũ Văn Duệ tao nhã lạnh lùng nhưng nội tâm luôn có một bóng ma, một Mạnh Thiểu Giác tươi cười như gió xuân lại ôm mối thù giết cha trĩu nặng. Và cả phụ hoàng, đối với mẫu hậu nàng Vũ Văn Nhu, đối với Trưởng công chúa An Nam Lăng, hóa ra cũng chỉ là một tràng dối mình gạt người mà thôi!
Nơi ấy ai khôn ngoan? Ai khờ dại? Ai thờ ơ? Ai kiên trì cố chấp?
Lòng người chẳng biết nông sâu, mỗi người đều cất giữ một bí mật của mình, mỗi người đều trải qua mất mát mà thay đổi, nhưng may mà không có quên đi. Từng một thời thơ ấu cùng lớn lên, vẫn là Thất ca, vẫn là biểu muội… Vì thế, câu chuyện này cuối cùng cũng có một cái kết đẹp.
Thế nên, ắt là đáng chứ, khi Nắm tay người kéo người đi xếp đầu bảng trong những truyện xuyên không mình review ở list dưới đây?
Mời các bạn đọc full truyện tại: http://truyendich.com/truyen-dong-cung/
Review by Simple